Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ 2019

Tập thơ XỨ SỞ CỦA TA

    Bụi 1 Ta mang kiếp bụi bay Khi ta xoáy tròn theo gió Bãi cát cuốn bụi mù Khiến đôi mắt em thâm tím Khi cuộc đời không chốn nghỉ Khi ta làm em mờ đôi mắt Khi em suốt ngày khóc vì ta Đời ta phiêu lãng không bờ bến Đâu là nơi ta có thể bám trụ? Ta sẽ tìm đâu là chân lý Gió cứ thổi cuốn tung bụi mù Khi ta không thể bám trụ tại bãi cát Ngay tại nơi đất mẹ Em mãi khóc vì ta Chính ta làm em mờ đôi mắt Ta cứ tung mù phủ cả một vùng trời Ta đã làm em khổ sở Khi em không còn giọt nước mắt Là lúc ta kết thúc một cuộc đời Hãy để đại dương đánh chìm Khi cơn gió tiễn ta vào biển cả. Bụi 2 Khi ta không thể nhận ra chân lý Cuộc đời sẽ không cho ta dừng chân Nơi ta không thể bám trụ Ngay tại bãi cát quê hương Trong khi ta tiếp tục bị gió cuốn xoáy Sao ta có thể nhận ra đất mẹ Sao ta có thể nhận ra chân lý Tại vùng đất cát bụi phủ mù Ta không cần đất mẹ Chỉ có thể bay theo tiếng gió hú và côn trùng rít Bãi tha ma nơ